Gió đưa
mây trắng
về trời,
Anh nương cánh gió bỏ đời
bay đi,
Nhân sinh nhược
mộng
ra ǵ !
Thác về sống
gửi c̣n chi
tiếc đời ?
Bây giờ hồn đă rong
chơi
Đầu đời
nhớ tiếng
Mẹ hời Mẹ Ru
Nỗi
niềm,
Mắt
Biếc
Hồ Thu,
Nửa
Vầng
Trăng sáng T́nh
Thu tuyệt
vời
Hong ḍng lệ nóng ai ơi,
Bước
phiêu linh đó cho
người Hoài
Mong.
Ngày xưa
Thân ái thong
dong,
Vientiane c̣n đó Đẹp
ḷng Lứa Đôi
Thoáng men Xuân đă qua
rồi,
Về tim
Máu chảy hương đời
ngất
ngây
Chuyện
t́nh Ḿnh,
tựa
men say
Dạt
dào kỷ niệm
c̣n đây Ân
T́nh
Bây giờ dừng Bước
Phiêu Linh,
Dặn
ḍ ai đó cho T́nh
Lên Ngôi.
Dù cho vật đổi
sao dời,
Hồn
anh vĩnh
cửu
ngàn đời
phiêu diêu.
Nhớ anh
nhớ ca
trăm
chiều,
Nhớ ngàn
kỷ niệm
nhớ nhiều …anh ơi ! |